11.07.2020 Tôi đã ra trường thật rồi! Cái ngày mà tôi hằng mong ước nó đến thật mau. Cuối cùng nó cũng đến rồi này! Nhưng lòng tôi liệu có muốn như thế?! Tôi đã luôn nghĩ rằng tuổi học trò của mình sẽ kết thúc một cách vô nghĩa. Chẳng tiệc tùng hay những bức ảnh chụp chung, chẳng ''cùng nhau đóng băng'' rồi khóc lóc như một trò đùa. Bởi lớp tôi ấy mà, chả đoàn kết như mọi người hay nghĩ. Vậy mà chẳng ngờ được có một ngày những điều đó lại đánh dấu cho một kết thúc đầy ý nghĩa với tôi. Và tựa như vận tốc rơi của cánh hoa anh đào, nó đến thật nhanh và muộn màng nhưng tôi cuối cùng cũng đã bắt kịp và kết nên một thanh xuân đáng nhớ. Thanh xuân của tôi - một bức tranh được họa bằng những nét vui, buồn, tan, hợp. Người ta nói rằng trên đời này chẳng có ai hợp tính ai, chẳng qua vì yêu thương nên chúng ta nhường nhịn nhau, chúng ta thay đổi vì nhau. Và đúng là như thế, 22 con người lớp tôi, mỗi người một cá tính mạnh mẽ, suy nghĩ khác biệt, cách sống cũng khác nhau. N...
Nơi cất giữ tâm hồn